Tóm tắt tiến trình phát triển của trà Phổ Nhĩ

Người Bộc là người đầu tiên trồng cây trà Phổ Nhĩ (người Bộc là dân tộc sinh sống ở thượng lưu sông Trường Giang vào thời kỳ Tiên Tần, phạm vi phân bố của họ ở Vân Nam, Quý Châu, Tứ Xuyên, Trùng Khánh…). Tộc người Bộc Vân Nam đã cống nạp trà cho Chu Vũ Vương. (Trên thực tế, đây là điều vẫn còn cần khảo chứng nhưng cho đến hiện tại, nó là nhận định được nhiều người công nhận nhất)

Đến thời Đường, trà Phổ Nhĩ dần được thương phẩm hóa. Chính quyền trung ương ý thức được tầm quan trọng của trà Phổ Nhĩ đối với các dân tộc Tây Vực, nên đã thực hiện chính sách “lấy trà trị biên” (tức là phong tỏa Trà Mã Cổ Đạo, cấm đưa trà Phổ Nhĩ vào Thổ Phiên, khiến Phổ Nhĩ trở thành một nước cờ chính trị của quốc gia). Vào giai đoạn này, các dân tộc thiểu số Vân Nam đã trồng và thuần hóa cây trà hoang dã trên diện rộng.

Đến đời Tống, trà Phổ Nhĩ được dùng để đổi lấy ngựa của Tây Vực, điều này gián tiếp khiến trà Phổ Nhĩ được phát triển và lan tỏa.

Đến đời Nguyên, trà Phổ Nhĩ được người Mông Cổ đưa vào Nga, mở ra tiến trình quốc tế hóa của trà Phổ Nhĩ.

Đến thời kỳ Minh Thanh, kỹ thuật làm trà Phổ Nhĩ dần trở nên tiêu chuẩn hóa, trà được làm ở phía Nam Vân Nam hầu hết được vận chuyển ra các vùng bên ngoài qua Phổ Nhĩ, nên loại trà này chính thức được gọi là Trà Phổ Nhĩ vào thời Vạn Lịch. Nhận được sự trọng thị của triều đình, trà Phổ Nhĩ phát triển đạt đỉnh cao, trở thành cống trà cho Hoàng Gia.

Đến cuối thời nhà Thanh, đầu thời Dân Quốc, trà Phổ Nhĩ bước vào giai đoạn thoái trào. Năm 1908, số trà Phổ Nhĩ đưa vào Kinh cống nạp bị cướp ở gần Côn Minh, chính phủ Vân Nam dừng việc cống nạp trà Phổ Nhĩ, kết thúc thời kỳ trà Phổ Nhĩ được coi là trà cống phẩm.

Đến những năm 60, 70 của thế kỷ 20, trà Phổ Nhĩ trải qua nhiều đợt trầm luân, thậm chí đến cách gia công cũng dần thất truyền.

Sau những năm 70 của thế kỷ 20, một số người yêu trà ở HongKong, Đài Loan để ý thấy vài bánh trà Phổ Nhĩ còn sót lại từ thời nhà Thanh, nhận ra loại trà này cả mùi, sắc, vị đều ngon, nên dần lần lại nguồn cội của trà Phổ Nhĩ, đến khu vực sáu núi trà của Vân Nam và tìm về kỹ thuật làm trà Phổ Nhĩ đã thất truyền. Chính phủ Vân Nam cũng hỗ trợ họ và tổ chức đội ngũ chuyên gia để trồng cây trà và cải tiến kỹ thuật gia công, cuối cùng trà Phổ Nhĩ dần khôi phục và trở thành thị trường sôi nổi.

Từ 2002-2006: Cùng một loạt hoạt động PR cho trà Phổ Nhĩ và hành động ôm hàng của những nhà đầu tư Hongkong, Đài Loan, thị trường trà Phổ Nhĩ trở nên rất hot và bong bóng. Trà Phổ Nhĩ được gọi là “đồ cổ có thể uống”, lượng tiêu thụ tăng vọt, bị đẩy giá lên rất cao (đặc biệt là vào năm 2006).

Đến giữa năm 2007: bong bóng Phổ Nhĩ vỡ, trà Phổ Nhĩ rớt giá từ 20-50%, các doanh nghiệp điêu đứng.

2008-nay: từ sau khi bong bóng vỡ, thị trường Phổ Nhĩ vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, chỉ có thể coi là ổn định hơn sau cơn động đất.

Bài viết được tổng hợp từ các bài báo sau:

“Cội nguồn, phát triển và hưng thịnh của trà Phổ Nhĩ” – Shi Qingyu.

“Sự thật đằng sau bong bóng vỡ của trà Phổ Nhĩ” – Meng Yanfeng.

“Phân tích hiện tượng trầm luân của trà Phổ Nhĩ” – Yang Yuqin.

 

Bài viết được đề xuất

0
    0
    Giỏ hàng của bạn
    Giỏ hàng trốngQuay lại cửa hàng
    Liên hệ